Thương mại không có những nguyên tắc đại tổng như Dân luật bao trùm toàn diện đời sống con người như nguyên tắc “suy đoán tử hệ”, nguyên tắc tự do lập ước, nguyên tắc hiệu lực tương đối của khế ước, nguyên tắc phân chia trái quyền và trái vụ, vv… Phạm vi luật thương mại chỉ thu hẹp trong lĩnh vực những tác vụ thương mại, nhưng các tác vụ này lại vô số và thiên hình vạn trạng, mỗi cái có hình thù riêng, hậu quả riêng, tùy theo quán lệ địa phương, hoặc tùy theo nhu cầu luôn luôn biến chuyển; mà nhà lập pháp không thể nào dự liệu được hết những hình thái, cũng như hậu quả của mỗi loại khế ước, đành định rằng, các thương gia, khi lập ước, nếu không định rõ về điểm nào, thì được coi như đã quy chiếu vào những quán lệ được chấp nhận, trừ phi quán lệ ấy bị cấm hay nghịc với một điều luật có tính cách cưỡng hành…